和昌甫

作者:杨洵美 朝代:清代诗人
和昌甫原文
本词写境空阔清远,写情超旷秀逸。“暮愁”句,暮霭生愁、渐渐充满空阔的天地;需要轻灵的天使,故有“呼我”句,呼唤鸥鸟愿与它结盟隐逸,它翩翩飞舞似欲降下,却又背人转身掠过树梢远去;需要时间的延伸,故有“那回”二句,那次归返吴兴,荡开云雾寒雪,乘着孤舟连夜启程。然而种种挣扎皆归为虚无。过片以“伤心”三句作收束,伤心往事今又重见,依稀隐约的是秀眉一样连绵的山峰,像青色黛痕低压着双眸脉脉含情。“低压”二字即是对现况的凝练概括,自此引出下片。采香径里正是早春寒冷,老子我婆娑起舞,独自放歌谁来回应?在垂虹桥头向西遥望,孤舟御风引领我飘然远行,这真是平生难以遏止的豪情逸兴!待“我”酒醒顺波舟行已渐远,我正凝神思念,她耳戴明珠闪闪,足裹素袜纤纤,如今美人何在?词人不仅有“暮愁”,便呼“盟鸥”,“春寒”亦能“自歌”的洒脱超逸情怀,而且更有“重见”时的“伤心”、“酒醒”后的“凝想”,这种时代赋予他的忧郁感,虽然深刻而又持久,却正在其一张一弛、一儒一道的天才笔法中得到了缓冲和稀释。
上片起首四句先写晚年生活的环境和乐趣。秋色已深,菊花开放,霜降来临,词人所住的房子掩映在花木深处,小路盘山蜿蜒而上。这是一幅山居图景,清丽而幽静。下面用自问自答的方式写自己生活的乐趣:若问我为什么就白白地看着那风月流逝,毫不顾及双鬓已经斑白?我会回答是因为留恋如沧海般辽(...)
在古代诗歌中很有一部分是“登高望远”之作,要么站在楼上,要么站在山上。或是因为站在高处,凭栏临风,衣襟摆动,发际飘摇,眼目所到之处,皆是宽阔宏大视野,此情此景此境最容易激发人的豪情气概。这豪情气概充塞胸间,若不抒发出来,定觉难受。会做诗的便将之化成诗句,会唱歌便将之化作歌声,既不会做诗也不会唱歌的,也定要对着远处哦哦啊啊吼叫(...)
从来,知韵胜,难堪雨藉,不耐风柔。更谁家横笛,吹动浓愁。莫恨香消雪减,须信道、扫迹情留。难言处,良宵淡月,疏影尚风流。
这首诗是代宫人所作的怨词。前人曾批评此诗过于浅露,这是不公正的。诗以自然浑成之语(...)
楚南一带春天的征候来得早,    冬天的余寒未尽,草木的生机却已萌发。原野的泥土释放出肥力,      像冬眠的动物争相在上面安家。春天的景象还没装点(...)
院君,熟油拌苦菜,由人心里爱。不知员外如何只是结义的好?你看夜来小叔背了员外回来,刬地落得一顿打骂。他身上这般蓝缕,如何是好?便是。
戴红巾报时官手执更筹报晓,更衣官才给皇帝送上翠云裘。
王维作诗,善(...)
《世说新语·雅量》载阮孚好屐,尝曰:“未知一生当着几量(两)屐?”意谓人生短暂无常,话却说得豁达幽默。此处用来稍变其意,谓山川佳处常在险远,不免多穿几双鞋,可这又算得了什么呢!所以结尾几句就对照说来,“笑尘劳、三十九年非”乃套用蘧伯玉(春秋时卫国大夫)年五十而知四十九年之非的话(语出《淮南子·原道训》),作者当时四十岁,故这样说。表面看,这是因虚度年华而自嘲,其实,命运又岂是自己主宰得了的呢。“长为客”三字深怀忧愤,语意旷达中包含沉郁。实为作者于四十年年来之感慨,年已四旬,南归亦久,但昔日的志愿,却无一件得以实现,感慨,今是昨非,一生劳碌,原来“长为客”无丝毫是(...)
和昌甫拼音解读
běn cí xiě jìng kōng kuò qīng yuǎn ,xiě qíng chāo kuàng xiù yì 。“mù chóu ”jù ,mù ǎi shēng chóu 、jiàn jiàn chōng mǎn kōng kuò de tiān dì ;xū yào qīng líng de tiān shǐ ,gù yǒu “hū wǒ ”jù ,hū huàn ōu niǎo yuàn yǔ tā jié méng yǐn yì ,tā piān piān fēi wǔ sì yù jiàng xià ,què yòu bèi rén zhuǎn shēn luě guò shù shāo yuǎn qù ;xū yào shí jiān de yán shēn ,gù yǒu “nà huí ”èr jù ,nà cì guī fǎn wú xìng ,dàng kāi yún wù hán xuě ,chéng zhe gū zhōu lián yè qǐ chéng 。rán ér zhǒng zhǒng zhèng zhā jiē guī wéi xū wú 。guò piàn yǐ “shāng xīn ”sān jù zuò shōu shù ,shāng xīn wǎng shì jīn yòu zhòng jiàn ,yī xī yǐn yuē de shì xiù méi yī yàng lián mián de shān fēng ,xiàng qīng sè dài hén dī yā zhe shuāng móu mò mò hán qíng 。“dī yā ”èr zì jí shì duì xiàn kuàng de níng liàn gài kuò ,zì cǐ yǐn chū xià piàn 。cǎi xiāng jìng lǐ zhèng shì zǎo chūn hán lěng ,lǎo zǐ wǒ pó suō qǐ wǔ ,dú zì fàng gē shuí lái huí yīng ?zài chuí hóng qiáo tóu xiàng xī yáo wàng ,gū zhōu yù fēng yǐn lǐng wǒ piāo rán yuǎn háng ,zhè zhēn shì píng shēng nán yǐ è zhǐ de háo qíng yì xìng !dài “wǒ ”jiǔ xǐng shùn bō zhōu háng yǐ jiàn yuǎn ,wǒ zhèng níng shén sī niàn ,tā ěr dài míng zhū shǎn shǎn ,zú guǒ sù wà xiān xiān ,rú jīn měi rén hé zài ?cí rén bú jǐn yǒu “mù chóu ”,biàn hū “méng ōu ”,“chūn hán ”yì néng “zì gē ”de sǎ tuō chāo yì qíng huái ,ér qiě gèng yǒu “zhòng jiàn ”shí de “shāng xīn ”、“jiǔ xǐng ”hòu de “níng xiǎng ”,zhè zhǒng shí dài fù yǔ tā de yōu yù gǎn ,suī rán shēn kè ér yòu chí jiǔ ,què zhèng zài qí yī zhāng yī chí 、yī rú yī dào de tiān cái bǐ fǎ zhōng dé dào le huǎn chōng hé xī shì 。
shàng piàn qǐ shǒu sì jù xiān xiě wǎn nián shēng huó de huán jìng hé lè qù 。qiū sè yǐ shēn ,jú huā kāi fàng ,shuāng jiàng lái lín ,cí rén suǒ zhù de fáng zǐ yǎn yìng zài huā mù shēn chù ,xiǎo lù pán shān wān yán ér shàng 。zhè shì yī fú shān jū tú jǐng ,qīng lì ér yōu jìng 。xià miàn yòng zì wèn zì dá de fāng shì xiě zì jǐ shēng huó de lè qù :ruò wèn wǒ wéi shí me jiù bái bái dì kàn zhe nà fēng yuè liú shì ,háo bú gù jí shuāng bìn yǐ jīng bān bái ?wǒ huì huí dá shì yīn wéi liú liàn rú cāng hǎi bān liáo (...)
zài gǔ dài shī gē zhōng hěn yǒu yī bù fèn shì “dēng gāo wàng yuǎn ”zhī zuò ,yào me zhàn zài lóu shàng ,yào me zhàn zài shān shàng 。huò shì yīn wéi zhàn zài gāo chù ,píng lán lín fēng ,yī jīn bǎi dòng ,fā jì piāo yáo ,yǎn mù suǒ dào zhī chù ,jiē shì kuān kuò hóng dà shì yě ,cǐ qíng cǐ jǐng cǐ jìng zuì róng yì jī fā rén de háo qíng qì gài 。zhè háo qíng qì gài chōng sāi xiōng jiān ,ruò bú shū fā chū lái ,dìng jiào nán shòu 。huì zuò shī de biàn jiāng zhī huà chéng shī jù ,huì chàng gē biàn jiāng zhī huà zuò gē shēng ,jì bú huì zuò shī yě bú huì chàng gē de ,yě dìng yào duì zhe yuǎn chù ò ò ā ā hǒu jiào (...)
cóng lái ,zhī yùn shèng ,nán kān yǔ jiè ,bú nài fēng róu 。gèng shuí jiā héng dí ,chuī dòng nóng chóu 。mò hèn xiāng xiāo xuě jiǎn ,xū xìn dào 、sǎo jì qíng liú 。nán yán chù ,liáng xiāo dàn yuè ,shū yǐng shàng fēng liú 。
zhè shǒu shī shì dài gōng rén suǒ zuò de yuàn cí 。qián rén céng pī píng cǐ shī guò yú qiǎn lù ,zhè shì bú gōng zhèng de 。shī yǐ zì rán hún chéng zhī yǔ (...)
chǔ nán yī dài chūn tiān de zhēng hòu lái dé zǎo ,    dōng tiān de yú hán wèi jìn ,cǎo mù de shēng jī què yǐ méng fā 。yuán yě de ní tǔ shì fàng chū féi lì ,      xiàng dōng mián de dòng wù zhēng xiàng zài shàng miàn ān jiā 。chūn tiān de jǐng xiàng hái méi zhuāng diǎn (...)
yuàn jun1 ,shú yóu bàn kǔ cài ,yóu rén xīn lǐ ài 。bú zhī yuán wài rú hé zhī shì jié yì de hǎo ?nǐ kàn yè lái xiǎo shū bèi le yuán wài huí lái ,chǎn dì luò dé yī dùn dǎ mà 。tā shēn shàng zhè bān lán lǚ ,rú hé shì hǎo ?biàn shì 。
dài hóng jīn bào shí guān shǒu zhí gèng chóu bào xiǎo ,gèng yī guān cái gěi huáng dì sòng shàng cuì yún qiú 。
wáng wéi zuò shī ,shàn (...)
《shì shuō xīn yǔ ·yǎ liàng 》zǎi ruǎn fú hǎo jī ,cháng yuē :“wèi zhī yī shēng dāng zhe jǐ liàng (liǎng )jī ?”yì wèi rén shēng duǎn zàn wú cháng ,huà què shuō dé huō dá yōu mò 。cǐ chù yòng lái shāo biàn qí yì ,wèi shān chuān jiā chù cháng zài xiǎn yuǎn ,bú miǎn duō chuān jǐ shuāng xié ,kě zhè yòu suàn dé le shí me ne !suǒ yǐ jié wěi jǐ jù jiù duì zhào shuō lái ,“xiào chén láo 、sān shí jiǔ nián fēi ”nǎi tào yòng qú bó yù (chūn qiū shí wèi guó dà fū )nián wǔ shí ér zhī sì shí jiǔ nián zhī fēi de huà (yǔ chū 《huái nán zǐ ·yuán dào xùn 》),zuò zhě dāng shí sì shí suì ,gù zhè yàng shuō 。biǎo miàn kàn ,zhè shì yīn xū dù nián huá ér zì cháo ,qí shí ,mìng yùn yòu qǐ shì zì jǐ zhǔ zǎi dé le de ne 。“zhǎng wéi kè ”sān zì shēn huái yōu fèn ,yǔ yì kuàng dá zhōng bāo hán chén yù 。shí wéi zuò zhě yú sì shí nián nián lái zhī gǎn kǎi ,nián yǐ sì xún ,nán guī yì jiǔ ,dàn xī rì de zhì yuàn ,què wú yī jiàn dé yǐ shí xiàn ,gǎn kǎi ,jīn shì zuó fēi ,yī shēng láo lù ,yuán lái “zhǎng wéi kè ”wú sī háo shì (...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

《世说新语·雅量》载阮孚好屐,尝曰:“未知一生当着几量(两)屐?”意谓人生短暂无常,话却说得豁达幽默。此处用来稍变其意,谓山川佳处常在险远,不免多穿几双鞋,可这又算得了什么呢!所以结尾几句就对照说来,“笑尘劳、三十九年非”乃套用蘧伯玉(春秋时卫国大夫)年五十而知四十九年之非的话(语出《淮南子·原道训》),作者当时四十岁,故这样说。表面看,这是因虚度年华而自嘲,其实,命运又岂是自己主宰得了的呢。“长为客”三字深怀忧愤,语意旷达中包含沉郁。实为作者于四十年年来之感慨,年已四旬,南归亦久,但昔日的志愿,却无一件得以实现,感慨,今是昨非,一生劳碌,原来“长为客”无丝毫是(...)
王维作诗,善(...)

相关赏析

等着也五花官诰七香车,尽受用满身花影倩人扶。今日个花生满路得荣除,早则(...)
徒令执耒者,刀下死纵横。
想当日盘缠无一文,遗留托二亲,痛杀我也命绝禄尽,谢父亲,将您孩儿抬举成人。离了这潞州下马村,早来到东京义定门(...)
院君,熟油拌苦菜,由人心里爱。不知员外如何只是结义的好?你看夜来小叔背了员外回来,刬地落得一顿打骂。他身上这般蓝缕,如何是好?便是。

作者介绍

杨洵美 杨洵美杨洵美,唐朝宝历元年诗人,考中过进士,任职监察御史。留有诗一首。

和昌甫原文,和昌甫翻译,和昌甫赏析,和昌甫阅读答案,出自杨洵美的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.technomate-community-forum.com/forum/index.php?whats-new/latest-activity&before_id=39100