悼刘仲远 其二

作者:白朴 朝代:两汉诗人
悼刘仲远 其二原文
起来搔首,
全诗五章,皆以男子的口吻写娶妻途中的喜乐及对佳偶的思慕之情。首章写娶妻启程。诗从娶亲的车声中开始。随着“间关”的车声,朝思暮想的少女就出嫁了。这其中流露出诗人积蓄已久的欣喜若狂之情。然而诗人又天真地声明:“匪饥匪渴,德音来括。”高兴的原因绝非因为性爱的饥渴即将满足,而是对女子美德的崇慕,真可谓好德胜于好色了。这当然是恋人“此地无银三百两”而已,所以下文又禁不住一往情深地说:“虽无好友,式燕且喜。”次章写婚车越过平林。由林莽中成双成对的野鸡,想到了车中的“硕女”,再加上她美好的教养和品德,更使诗人情怀激荡,信誓旦旦:“式燕且誉,好尔无射”,我爱你终生不渝!第三章继续是男子对女子情真意切的倾诉:我家虽没有美酒佳肴,我也没有崇高的品德,但却有一颗与你相亲相爱的心。这些朴实无华的语言,冲口而出,感人至深。第四章写婚车进入高山。这里有茂盛的柞树。“陟彼高冈,析其柞薪。析其柞薪,其叶湑兮。”“析薪如之何?匪斧不克;取妻如之何?匪媒不得”,这是(...)
“歌筵畔”句再转作收。“容我醉时眠”,用陶潜语:“潜若先醉,便语客:‘我醉欲眠卿可去。’”(《南史·陶潜传》)李白亦有“我醉欲眠卿且去”之句,这里用其意而又有所不同,歌筵弦管,客之所乐,而醉眠忘忧,为己之所欲,两者尽可各择所好。“容我”两字,极其婉转,暗示作者愁思无已,惟有借醉眠以了之。
山庄图画,锦囊吟咏,胸中丘壑。年少日、如虹豪气,吐凤词华浑忘却。便袖手、向岩前溪畔,种满烟梢雾箨。想别墅平泉,当时草木,风流如昨。
“短发萧骚襟袖冷,稳泛沧溟空阔。”这两句又转回来写当前。萧骚,形容头发的稀疏短少,好象秋天的草木。结合后面的“冷”字来体会,这萧骚恐怕是一种心理作用,因为夜气清冷,所以觉得头发稀疏。“短(...)
⑴暗香:本姜夔自度曲,作“仙吕宫”。其小序云:“辛亥之冬,予载雪诣石湖,止既月,援简索句,且徵新声,作此两曲。石湖把玩不已,使工妓隶习之,音节谐婉,乃名之曰‘暗香’‘疏影’。”(见《白石道人歌曲》卷四)后张炎用咏荷花荷叶,更名“红情”“绿意”。双调,九十七字,前片九句五仄韵,后片十句七仄韵,例用入声部韵。前片第五字,后片第六字,皆领格字,宜用去声。吴文英此首词亦仿姜词用入声部韵,只是用韵较宽,占十五、十七、十八、十九四部韵。  ⑵魏句滨:即魏庭玉。《阳春白雪》集:魏句滨,名庭玉。《苏州府志》:吴令魏庭玉,宛陵人(今安徽宣城),嘉熙四年任。又《宁国志》:句滨在府城东,此是以其人籍贯称之。解组:去官。韦应物诗:“解组傲园林”可证之。⑶帘昼:一本作“画帘”。⑷轻:一本作“轾”。银蜡:一本作“烛”。 ⑸帀:同“匝”。
⑴暗香:本姜夔自度曲,作“仙吕宫”。其小序云:“辛亥之冬,予载雪诣石湖,止既月,援简索句,且徵新声,作此两曲。石湖把玩不已,使工妓隶习之,音节谐婉,乃名之曰‘暗香’‘疏影’。”(见《白石道人歌曲》卷四)后张炎用咏荷花荷叶,更名“红情”“绿意”。双调,九十七字,前片九句五仄韵,后片十句七仄韵,例用入声部韵。前片第五字,后片第六字,皆领格字,宜用去声。吴文英此首词亦仿姜词用入声部韵,只是用韵较宽,占十五、十七、十八、十九四部韵。  ⑵魏句滨:即魏庭玉。《阳春白雪》集:魏句滨,名庭玉。《苏州府志》:吴令魏庭玉,宛陵人(今安徽宣城),嘉熙四年任。又《宁国志》:句滨在府城东,此是以其人籍贯称之。解组:去官。韦应物诗:“解组傲园林”可证之。⑶帘昼:一本作“画帘”。⑷轻:一本作“轾”。银蜡:一本作“烛”。 ⑸帀:同“匝”。
[浣溪沙]阶前萱草簇深黄,槛外榴花叠绛囊,清和天气日初长。懒去梳妆临宝镜,慵拈针指向纱窗,晚来移步出兰房。姐姐,当此良辰美景,正好快乐,你反眉头不展,面带忧容,为甚么来?
悼刘仲远 其二拼音解读
qǐ lái sāo shǒu ,
quán shī wǔ zhāng ,jiē yǐ nán zǐ de kǒu wěn xiě qǔ qī tú zhōng de xǐ lè jí duì jiā ǒu de sī mù zhī qíng 。shǒu zhāng xiě qǔ qī qǐ chéng 。shī cóng qǔ qīn de chē shēng zhōng kāi shǐ 。suí zhe “jiān guān ”de chē shēng ,cháo sī mù xiǎng de shǎo nǚ jiù chū jià le 。zhè qí zhōng liú lù chū shī rén jī xù yǐ jiǔ de xīn xǐ ruò kuáng zhī qíng 。rán ér shī rén yòu tiān zhēn dì shēng míng :“fěi jī fěi kě ,dé yīn lái kuò 。”gāo xìng de yuán yīn jué fēi yīn wéi xìng ài de jī kě jí jiāng mǎn zú ,ér shì duì nǚ zǐ měi dé de chóng mù ,zhēn kě wèi hǎo dé shèng yú hǎo sè le 。zhè dāng rán shì liàn rén “cǐ dì wú yín sān bǎi liǎng ”ér yǐ ,suǒ yǐ xià wén yòu jìn bú zhù yī wǎng qíng shēn dì shuō :“suī wú hǎo yǒu ,shì yàn qiě xǐ 。”cì zhāng xiě hūn chē yuè guò píng lín 。yóu lín mǎng zhōng chéng shuāng chéng duì de yě jī ,xiǎng dào le chē zhōng de “shuò nǚ ”,zài jiā shàng tā měi hǎo de jiāo yǎng hé pǐn dé ,gèng shǐ shī rén qíng huái jī dàng ,xìn shì dàn dàn :“shì yàn qiě yù ,hǎo ěr wú shè ”,wǒ ài nǐ zhōng shēng bú yú !dì sān zhāng jì xù shì nán zǐ duì nǚ zǐ qíng zhēn yì qiē de qīng sù :wǒ jiā suī méi yǒu měi jiǔ jiā yáo ,wǒ yě méi yǒu chóng gāo de pǐn dé ,dàn què yǒu yī kē yǔ nǐ xiàng qīn xiàng ài de xīn 。zhè xiē pǔ shí wú huá de yǔ yán ,chōng kǒu ér chū ,gǎn rén zhì shēn 。dì sì zhāng xiě hūn chē jìn rù gāo shān 。zhè lǐ yǒu mào shèng de zhà shù 。“zhì bǐ gāo gāng ,xī qí zhà xīn 。xī qí zhà xīn ,qí yè xǔ xī 。”“xī xīn rú zhī hé ?fěi fǔ bú kè ;qǔ qī rú zhī hé ?fěi méi bú dé ”,zhè shì (...)
“gē yàn pàn ”jù zài zhuǎn zuò shōu 。“róng wǒ zuì shí mián ”,yòng táo qián yǔ :“qián ruò xiān zuì ,biàn yǔ kè :‘wǒ zuì yù mián qīng kě qù 。’”(《nán shǐ ·táo qián chuán 》)lǐ bái yì yǒu “wǒ zuì yù mián qīng qiě qù ”zhī jù ,zhè lǐ yòng qí yì ér yòu yǒu suǒ bú tóng ,gē yàn xián guǎn ,kè zhī suǒ lè ,ér zuì mián wàng yōu ,wéi jǐ zhī suǒ yù ,liǎng zhě jìn kě gè zé suǒ hǎo 。“róng wǒ ”liǎng zì ,jí qí wǎn zhuǎn ,àn shì zuò zhě chóu sī wú yǐ ,wéi yǒu jiè zuì mián yǐ le zhī 。
shān zhuāng tú huà ,jǐn náng yín yǒng ,xiōng zhōng qiū hè 。nián shǎo rì 、rú hóng háo qì ,tǔ fèng cí huá hún wàng què 。biàn xiù shǒu 、xiàng yán qián xī pàn ,zhǒng mǎn yān shāo wù tuò 。xiǎng bié shù píng quán ,dāng shí cǎo mù ,fēng liú rú zuó 。
“duǎn fā xiāo sāo jīn xiù lěng ,wěn fàn cāng míng kōng kuò 。”zhè liǎng jù yòu zhuǎn huí lái xiě dāng qián 。xiāo sāo ,xíng róng tóu fā de xī shū duǎn shǎo ,hǎo xiàng qiū tiān de cǎo mù 。jié hé hòu miàn de “lěng ”zì lái tǐ huì ,zhè xiāo sāo kǒng pà shì yī zhǒng xīn lǐ zuò yòng ,yīn wéi yè qì qīng lěng ,suǒ yǐ jiào dé tóu fā xī shū 。“duǎn (...)
⑴àn xiāng :běn jiāng kuí zì dù qǔ ,zuò “xiān lǚ gōng ”。qí xiǎo xù yún :“xīn hài zhī dōng ,yǔ zǎi xuě yì shí hú ,zhǐ jì yuè ,yuán jiǎn suǒ jù ,qiě zhēng xīn shēng ,zuò cǐ liǎng qǔ 。shí hú bǎ wán bú yǐ ,shǐ gōng jì lì xí zhī ,yīn jiē xié wǎn ,nǎi míng zhī yuē ‘àn xiāng ’‘shū yǐng ’。”(jiàn 《bái shí dào rén gē qǔ 》juàn sì )hòu zhāng yán yòng yǒng hé huā hé yè ,gèng míng “hóng qíng ”“lǜ yì ”。shuāng diào ,jiǔ shí qī zì ,qián piàn jiǔ jù wǔ zè yùn ,hòu piàn shí jù qī zè yùn ,lì yòng rù shēng bù yùn 。qián piàn dì wǔ zì ,hòu piàn dì liù zì ,jiē lǐng gé zì ,yí yòng qù shēng 。wú wén yīng cǐ shǒu cí yì fǎng jiāng cí yòng rù shēng bù yùn ,zhī shì yòng yùn jiào kuān ,zhàn shí wǔ 、shí qī 、shí bā 、shí jiǔ sì bù yùn 。  ⑵wèi jù bīn :jí wèi tíng yù 。《yáng chūn bái xuě 》jí :wèi jù bīn ,míng tíng yù 。《sū zhōu fǔ zhì 》:wú lìng wèi tíng yù ,wǎn líng rén (jīn ān huī xuān chéng ),jiā xī sì nián rèn 。yòu 《níng guó zhì 》:jù bīn zài fǔ chéng dōng ,cǐ shì yǐ qí rén jí guàn chēng zhī 。jiě zǔ :qù guān 。wéi yīng wù shī :“jiě zǔ ào yuán lín ”kě zhèng zhī 。⑶lián zhòu :yī běn zuò “huà lián ”。⑷qīng :yī běn zuò “zhì ”。yín là :yī běn zuò “zhú ”。 ⑸zā :tóng “zā ”。
⑴àn xiāng :běn jiāng kuí zì dù qǔ ,zuò “xiān lǚ gōng ”。qí xiǎo xù yún :“xīn hài zhī dōng ,yǔ zǎi xuě yì shí hú ,zhǐ jì yuè ,yuán jiǎn suǒ jù ,qiě zhēng xīn shēng ,zuò cǐ liǎng qǔ 。shí hú bǎ wán bú yǐ ,shǐ gōng jì lì xí zhī ,yīn jiē xié wǎn ,nǎi míng zhī yuē ‘àn xiāng ’‘shū yǐng ’。”(jiàn 《bái shí dào rén gē qǔ 》juàn sì )hòu zhāng yán yòng yǒng hé huā hé yè ,gèng míng “hóng qíng ”“lǜ yì ”。shuāng diào ,jiǔ shí qī zì ,qián piàn jiǔ jù wǔ zè yùn ,hòu piàn shí jù qī zè yùn ,lì yòng rù shēng bù yùn 。qián piàn dì wǔ zì ,hòu piàn dì liù zì ,jiē lǐng gé zì ,yí yòng qù shēng 。wú wén yīng cǐ shǒu cí yì fǎng jiāng cí yòng rù shēng bù yùn ,zhī shì yòng yùn jiào kuān ,zhàn shí wǔ 、shí qī 、shí bā 、shí jiǔ sì bù yùn 。  ⑵wèi jù bīn :jí wèi tíng yù 。《yáng chūn bái xuě 》jí :wèi jù bīn ,míng tíng yù 。《sū zhōu fǔ zhì 》:wú lìng wèi tíng yù ,wǎn líng rén (jīn ān huī xuān chéng ),jiā xī sì nián rèn 。yòu 《níng guó zhì 》:jù bīn zài fǔ chéng dōng ,cǐ shì yǐ qí rén jí guàn chēng zhī 。jiě zǔ :qù guān 。wéi yīng wù shī :“jiě zǔ ào yuán lín ”kě zhèng zhī 。⑶lián zhòu :yī běn zuò “huà lián ”。⑷qīng :yī běn zuò “zhì ”。yín là :yī běn zuò “zhú ”。 ⑸zā :tóng “zā ”。
[huàn xī shā ]jiē qián xuān cǎo cù shēn huáng ,kǎn wài liú huā dié jiàng náng ,qīng hé tiān qì rì chū zhǎng 。lǎn qù shū zhuāng lín bǎo jìng ,yōng niān zhēn zhǐ xiàng shā chuāng ,wǎn lái yí bù chū lán fáng 。jiě jiě ,dāng cǐ liáng chén měi jǐng ,zhèng hǎo kuài lè ,nǐ fǎn méi tóu bú zhǎn ,miàn dài yōu róng ,wéi shèn me lái ?

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

[浣溪沙]阶前萱草簇深黄,槛外榴花叠绛囊,清和天气日初长。懒去梳妆临宝镜,慵拈针指向纱窗,晚来移步出兰房。姐姐,当此良辰美景,正好快乐,你反眉头不展,面带忧容,为甚么来?
丝桐合为琴,中有太古声。
(10)后:君主

相关赏析

金陵一行,诗人是快乐的。在这样一个美好(...)
金陵一行,诗人是快乐的。在这样一个美好(...)
多情太守,三千珠履,二肆歌钟。日下即归黄霸,海南长想文翁。
楚邦曾经有壮士伍子胥,依靠吴王终于报了家仇。
从容。岁晚玉关,长不闭、静边鸿。访武昌旧垒,山川相缪,日费诗筒。兰宫。系书翠羽,带天香、飞下玉芙蓉。明月瑶笙奏彻,倚楼黄鹤声中。

作者介绍

白朴 白朴白朴(1226—约1306) 原名恒,字仁甫,后改名朴,字太素,号兰谷。汉族,祖籍隩州(今山西河曲附近),后徙居真定(今河北正定县),晚岁寓居金陵(今南京市),终身未仕。他是元代著名的文学家、曲作家、杂剧家,与关汉卿、马致远、郑光祖合称为元曲四大家。代表作主要有《唐明皇秋夜梧桐雨》、《裴少俊墙头马上》、《董月英花月东墙记》等。

悼刘仲远 其二原文,悼刘仲远 其二翻译,悼刘仲远 其二赏析,悼刘仲远 其二阅读答案,出自白朴的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.technomate-community-forum.com/84sSL0/mtjuVIgoxV.html