戏赠陈季张

作者:赵莹 朝代:隋朝诗人
戏赠陈季张原文
对儿谐鸾凤?空教我两叶眉儿耸。写下个传情简帖,知他何日相逢?小冤家,一
金溪有个叫方仲永的百姓,家中世代以耕田为业。仲永长到5岁时,不曾认识书写工具。忽然有一天仲永哭着索要这些东西。他的父亲对此感到诧异,就向邻居那里把那些东西借来给他。仲永立刻写下了四句诗,并自己题上自己的名字。这首诗以赡养父母和团结同宗族的人为主旨, 给全乡的秀才观赏。从此,指定事物让他作诗,方仲永立刻就能完成,并且诗的文采和道理都有值得欣赏的地方。同县的人们对此都感到非常惊奇,渐渐地都以宾客之礼对待他的父亲,有的人花钱求取仲永的诗。方仲永父亲认为这样有利可图,就每天带领着仲永四处拜访同县的人,不让他学习。我听到这件事很久了。明道年间,我跟随先父(亡父)回到家乡,在舅舅家见到方仲永,他已经十二三岁了。我叫他作诗,写出来的诗已经不能与从前的名声相称。又过了7年,我从扬州回来,再次到舅舅家去,问起方仲永的情况,回答说:“他的才能消失了,和普通人没有什么区别了。”王安石说:方仲永的通达聪慧,是先天得到的。他的天赋,比一般有才能的人要优秀得多;但最终成为一个平凡的人,是因为他后天所受的教育还没有达到要求。他得(...)
“画图省识春风面,环佩空归夜月魂。”这是紧接着前两句,更进一步写昭君的身世家国之情。画图句承前第三句,环佩句承前第四句。画图句是说,由于汉元帝的昏庸,对后妃宫人们,只看图画不看人,把她们的命运完全交给画工们来摆布。省识,是略识之意。说元帝从图画里略识昭君,实际上就是根本不识昭君,所以就造成了昭君葬身塞外的悲剧。环佩句是写她怀念故国之心,永远不变,虽骨留青冢,魂灵还会在月夜回到生长她的父母之邦。南宋词人姜夔在他的咏梅名作《疏影》(...)
炉冷沉烟。
太行之阳有盘谷。盘谷之间,泉甘而土肥,草木丛茂,居民鲜少。或曰:“谓其环两山之间,故曰‘盘’。”或曰:“是谷也,宅幽而势阻,隐者之所盘旋。”友人李愿居之。   愿之言曰:“人之称大丈夫者,我知之矣:利泽施于人,名声昭于时,坐于庙朝,进退百官,而佐天子出令;其在外,则树旗旄,罗弓矢,武夫前呵,从者塞途,供给之人,各执其物,夹道而疾驰。喜有赏,怒有刑。才畯满前,道古今而誉盛德,入耳而不烦。曲眉丰颊,清声而便体,秀外而惠中,飘轻裾,翳长袖,粉白黛绿者,列屋而闲居,妒宠而负恃,争妍而取怜。大丈夫之遇知于天子、用力于当世者之所为也。吾非恶此而逃之,是有命焉,不可幸而致也。   穷居而野处,升高而望远,坐茂树以终日,濯清泉以自洁。采于山,美可茹;钓于水,鲜可食。起居无时,惟适之安。与其有誉于前,孰若无毁于其后;与其有乐于身,孰若无忧于其心(...)
“岂无他人,不如我同父。”路上风尘仆仆的行人还是有的,但心为形役,各有各沉重的精神枷锁与自顾不暇的物质烦恼,没有人肯去对一个陌路人相濡以沫。这时,流浪者想到了同胞手足的兄弟亲情,是“他人”无法比拟和替代的。正如《小雅·常棣》所说:“凡今之人,莫如兄弟。”兄弟,亲人,家园,不知在何方。异域他乡的流浪者在世态炎凉、人情冷暖的现实中想得很多很多,只能在想像中求得一些慰藉。正如安徒生童话《卖火柴的小女孩》,那小女孩孤苦伶仃,只能划火柴在光亮中幻想着已上天国的奶奶来呵护自己,心灵感到一丝温暖。兄弟虽好,毕竟在虚无缥缈中,现实终究是现实,诗人不禁“嗟——”,发出一声长长(...)
“寂寂系舟双下泪,悠悠伏枕左书空。十年蹴鞠将雏远,万里秋千习俗同。”第二联紧承首联,“系舟”应“飘泊”,“左书空”对“左臂偏枯”,“双下泪”“左书空”如两个特写镜头,将首联漂泊病废内容具象化,“寂寂”、“悠悠”两个叠词,更强化了诗人无依无靠,飘泊不知所归,流浪难与人语的悲凉气氛。茫茫人寰,无人可语,卧病在舟,飘荡无期,右臂残疾,左书难以成字,虽想停舟驻足(...)
这首词之所以为人称道,甚至被误认为是后主李煜词,或冯延巳词,乃至欧阳修词,是因为词中意象的妙用,渲染了思妇的春愁,使春愁力透纸背,也浸透了看客的心扉。词人在词中主要使用了以下意象,一是“重帘层楼”,二是“落花风不定”,三是“柳堤芳草径”,四是“辘轳金井”。
太行之阳有盘谷。盘谷之间,泉甘而土肥,草木丛茂,居民鲜少。或曰:“谓其环两山之间,故曰‘盘’。”或曰:“是谷也,宅幽而势阻,隐者之所盘旋。”友人李愿居之。   愿之言曰:“人之称大丈夫者,我知之矣:利泽施于人,名声昭于时,坐于庙朝,进退百官,而佐天子出令;其在外,则树旗旄,罗弓矢,武夫前呵,从者塞途,供给之人,各执其物,夹道而疾驰。喜有赏,怒有刑。才畯满前,道古今而誉盛德,入耳而不烦。曲眉丰颊,清声而便体,秀外而惠中,飘轻裾,翳长袖,粉白黛绿者,列屋而闲居,妒宠而负恃,争妍而取怜。大丈夫之遇知于天子、用力于当世者之所为也。吾非恶此而逃之,是有命焉,不可幸而致也。   穷居而野处,升高而望远,坐茂树以终日,濯清泉以自洁。采于山,美可茹;钓于水,鲜可食。起居无时,惟适之安。与其有誉于前,孰若无毁于其后;与其有乐于身,孰若无忧于其心(...)
“岂无他人,不如我同父。”路上风尘仆仆的行人还是有的,但心为形役,各有各沉重的精神枷锁与自顾不暇的物质烦恼,没有人肯去对一个陌路人相濡以沫。这时,流浪者想到了同胞手足的兄弟亲情,是“他人”无法比拟和替代的。正如《小雅·常棣》所说:“凡今之人,莫如兄弟。”兄弟,亲人,家园,不知在何方。异域他乡的流浪者在世态炎凉、人情冷暖的现实中想得很多很多,只能在想像中求得一些慰藉。正如安徒生童话《卖火柴的小女孩》,那小女孩孤苦伶仃,只能划火柴在光亮中幻想着已上天国的奶奶来呵护自己,心灵感到一丝温暖。兄弟虽好,毕竟在虚无缥缈中,现实终究是现实,诗人不禁“嗟——”,发出一声长长(...)
戏赠陈季张拼音解读
duì ér xié luán fèng ?kōng jiāo wǒ liǎng yè méi ér sǒng 。xiě xià gè chuán qíng jiǎn tiē ,zhī tā hé rì xiàng féng ?xiǎo yuān jiā ,yī
jīn xī yǒu gè jiào fāng zhòng yǒng de bǎi xìng ,jiā zhōng shì dài yǐ gēng tián wéi yè 。zhòng yǒng zhǎng dào 5suì shí ,bú céng rèn shí shū xiě gōng jù 。hū rán yǒu yī tiān zhòng yǒng kū zhe suǒ yào zhè xiē dōng xī 。tā de fù qīn duì cǐ gǎn dào chà yì ,jiù xiàng lín jū nà lǐ bǎ nà xiē dōng xī jiè lái gěi tā 。zhòng yǒng lì kè xiě xià le sì jù shī ,bìng zì jǐ tí shàng zì jǐ de míng zì 。zhè shǒu shī yǐ shàn yǎng fù mǔ hé tuán jié tóng zōng zú de rén wéi zhǔ zhǐ , gěi quán xiāng de xiù cái guān shǎng 。cóng cǐ ,zhǐ dìng shì wù ràng tā zuò shī ,fāng zhòng yǒng lì kè jiù néng wán chéng ,bìng qiě shī de wén cǎi hé dào lǐ dōu yǒu zhí dé xīn shǎng de dì fāng 。tóng xiàn de rén men duì cǐ dōu gǎn dào fēi cháng jīng qí ,jiàn jiàn dì dōu yǐ bīn kè zhī lǐ duì dài tā de fù qīn ,yǒu de rén huā qián qiú qǔ zhòng yǒng de shī 。fāng zhòng yǒng fù qīn rèn wéi zhè yàng yǒu lì kě tú ,jiù měi tiān dài lǐng zhe zhòng yǒng sì chù bài fǎng tóng xiàn de rén ,bú ràng tā xué xí 。wǒ tīng dào zhè jiàn shì hěn jiǔ le 。míng dào nián jiān ,wǒ gēn suí xiān fù (wáng fù )huí dào jiā xiāng ,zài jiù jiù jiā jiàn dào fāng zhòng yǒng ,tā yǐ jīng shí èr sān suì le 。wǒ jiào tā zuò shī ,xiě chū lái de shī yǐ jīng bú néng yǔ cóng qián de míng shēng xiàng chēng 。yòu guò le 7nián ,wǒ cóng yáng zhōu huí lái ,zài cì dào jiù jiù jiā qù ,wèn qǐ fāng zhòng yǒng de qíng kuàng ,huí dá shuō :“tā de cái néng xiāo shī le ,hé pǔ tōng rén méi yǒu shí me qū bié le 。”wáng ān shí shuō :fāng zhòng yǒng de tōng dá cōng huì ,shì xiān tiān dé dào de 。tā de tiān fù ,bǐ yī bān yǒu cái néng de rén yào yōu xiù dé duō ;dàn zuì zhōng chéng wéi yī gè píng fán de rén ,shì yīn wéi tā hòu tiān suǒ shòu de jiāo yù hái méi yǒu dá dào yào qiú 。tā dé (...)
“huà tú shěng shí chūn fēng miàn ,huán pèi kōng guī yè yuè hún 。”zhè shì jǐn jiē zhe qián liǎng jù ,gèng jìn yī bù xiě zhāo jun1 de shēn shì jiā guó zhī qíng 。huà tú jù chéng qián dì sān jù ,huán pèi jù chéng qián dì sì jù 。huà tú jù shì shuō ,yóu yú hàn yuán dì de hūn yōng ,duì hòu fēi gōng rén men ,zhī kàn tú huà bú kàn rén ,bǎ tā men de mìng yùn wán quán jiāo gěi huà gōng men lái bǎi bù 。shěng shí ,shì luè shí zhī yì 。shuō yuán dì cóng tú huà lǐ luè shí zhāo jun1 ,shí jì shàng jiù shì gēn běn bú shí zhāo jun1 ,suǒ yǐ jiù zào chéng le zhāo jun1 zàng shēn sāi wài de bēi jù 。huán pèi jù shì xiě tā huái niàn gù guó zhī xīn ,yǒng yuǎn bú biàn ,suī gǔ liú qīng zhǒng ,hún líng hái huì zài yuè yè huí dào shēng zhǎng tā de fù mǔ zhī bāng 。nán sòng cí rén jiāng kuí zài tā de yǒng méi míng zuò 《shū yǐng 》(...)
lú lěng chén yān 。
tài háng zhī yáng yǒu pán gǔ 。pán gǔ zhī jiān ,quán gān ér tǔ féi ,cǎo mù cóng mào ,jū mín xiān shǎo 。huò yuē :“wèi qí huán liǎng shān zhī jiān ,gù yuē ‘pán ’。”huò yuē :“shì gǔ yě ,zhái yōu ér shì zǔ ,yǐn zhě zhī suǒ pán xuán 。”yǒu rén lǐ yuàn jū zhī 。   yuàn zhī yán yuē :“rén zhī chēng dà zhàng fū zhě ,wǒ zhī zhī yǐ :lì zé shī yú rén ,míng shēng zhāo yú shí ,zuò yú miào cháo ,jìn tuì bǎi guān ,ér zuǒ tiān zǐ chū lìng ;qí zài wài ,zé shù qí máo ,luó gōng shǐ ,wǔ fū qián hē ,cóng zhě sāi tú ,gòng gěi zhī rén ,gè zhí qí wù ,jiá dào ér jí chí 。xǐ yǒu shǎng ,nù yǒu xíng 。cái jun4 mǎn qián ,dào gǔ jīn ér yù shèng dé ,rù ěr ér bú fán 。qǔ méi fēng jiá ,qīng shēng ér biàn tǐ ,xiù wài ér huì zhōng ,piāo qīng jū ,yì zhǎng xiù ,fěn bái dài lǜ zhě ,liè wū ér xián jū ,dù chǒng ér fù shì ,zhēng yán ér qǔ lián 。dà zhàng fū zhī yù zhī yú tiān zǐ 、yòng lì yú dāng shì zhě zhī suǒ wéi yě 。wú fēi è cǐ ér táo zhī ,shì yǒu mìng yān ,bú kě xìng ér zhì yě 。   qióng jū ér yě chù ,shēng gāo ér wàng yuǎn ,zuò mào shù yǐ zhōng rì ,zhuó qīng quán yǐ zì jié 。cǎi yú shān ,měi kě rú ;diào yú shuǐ ,xiān kě shí 。qǐ jū wú shí ,wéi shì zhī ān 。yǔ qí yǒu yù yú qián ,shú ruò wú huǐ yú qí hòu ;yǔ qí yǒu lè yú shēn ,shú ruò wú yōu yú qí xīn (...)
“qǐ wú tā rén ,bú rú wǒ tóng fù 。”lù shàng fēng chén pú pú de háng rén hái shì yǒu de ,dàn xīn wéi xíng yì ,gè yǒu gè chén zhòng de jīng shén jiā suǒ yǔ zì gù bú xiá de wù zhì fán nǎo ,méi yǒu rén kěn qù duì yī gè mò lù rén xiàng rú yǐ mò 。zhè shí ,liú làng zhě xiǎng dào le tóng bāo shǒu zú de xiōng dì qīn qíng ,shì “tā rén ”wú fǎ bǐ nǐ hé tì dài de 。zhèng rú 《xiǎo yǎ ·cháng dì 》suǒ shuō :“fán jīn zhī rén ,mò rú xiōng dì 。”xiōng dì ,qīn rén ,jiā yuán ,bú zhī zài hé fāng 。yì yù tā xiāng de liú làng zhě zài shì tài yán liáng 、rén qíng lěng nuǎn de xiàn shí zhōng xiǎng dé hěn duō hěn duō ,zhī néng zài xiǎng xiàng zhōng qiú dé yī xiē wèi jiè 。zhèng rú ān tú shēng tóng huà 《mài huǒ chái de xiǎo nǚ hái 》,nà xiǎo nǚ hái gū kǔ líng dīng ,zhī néng huá huǒ chái zài guāng liàng zhōng huàn xiǎng zhe yǐ shàng tiān guó de nǎi nǎi lái hē hù zì jǐ ,xīn líng gǎn dào yī sī wēn nuǎn 。xiōng dì suī hǎo ,bì jìng zài xū wú piāo miǎo zhōng ,xiàn shí zhōng jiū shì xiàn shí ,shī rén bú jìn “jiē ——”,fā chū yī shēng zhǎng zhǎng (...)
“jì jì xì zhōu shuāng xià lèi ,yōu yōu fú zhěn zuǒ shū kōng 。shí nián cù jū jiāng chú yuǎn ,wàn lǐ qiū qiān xí sú tóng 。”dì èr lián jǐn chéng shǒu lián ,“xì zhōu ”yīng “piāo bó ”,“zuǒ shū kōng ”duì “zuǒ bì piān kū ”,“shuāng xià lèi ”“zuǒ shū kōng ”rú liǎng gè tè xiě jìng tóu ,jiāng shǒu lián piāo bó bìng fèi nèi róng jù xiàng huà ,“jì jì ”、“yōu yōu ”liǎng gè dié cí ,gèng qiáng huà le shī rén wú yī wú kào ,piāo bó bú zhī suǒ guī ,liú làng nán yǔ rén yǔ de bēi liáng qì fēn 。máng máng rén huán ,wú rén kě yǔ ,wò bìng zài zhōu ,piāo dàng wú qī ,yòu bì cán jí ,zuǒ shū nán yǐ chéng zì ,suī xiǎng tíng zhōu zhù zú (...)
zhè shǒu cí zhī suǒ yǐ wéi rén chēng dào ,shèn zhì bèi wù rèn wéi shì hòu zhǔ lǐ yù cí ,huò féng yán sì cí ,nǎi zhì ōu yáng xiū cí ,shì yīn wéi cí zhōng yì xiàng de miào yòng ,xuàn rǎn le sī fù de chūn chóu ,shǐ chūn chóu lì tòu zhǐ bèi ,yě jìn tòu le kàn kè de xīn fēi 。cí rén zài cí zhōng zhǔ yào shǐ yòng le yǐ xià yì xiàng ,yī shì “zhòng lián céng lóu ”,èr shì “luò huā fēng bú dìng ”,sān shì “liǔ dī fāng cǎo jìng ”,sì shì “lù lú jīn jǐng ”。
tài háng zhī yáng yǒu pán gǔ 。pán gǔ zhī jiān ,quán gān ér tǔ féi ,cǎo mù cóng mào ,jū mín xiān shǎo 。huò yuē :“wèi qí huán liǎng shān zhī jiān ,gù yuē ‘pán ’。”huò yuē :“shì gǔ yě ,zhái yōu ér shì zǔ ,yǐn zhě zhī suǒ pán xuán 。”yǒu rén lǐ yuàn jū zhī 。   yuàn zhī yán yuē :“rén zhī chēng dà zhàng fū zhě ,wǒ zhī zhī yǐ :lì zé shī yú rén ,míng shēng zhāo yú shí ,zuò yú miào cháo ,jìn tuì bǎi guān ,ér zuǒ tiān zǐ chū lìng ;qí zài wài ,zé shù qí máo ,luó gōng shǐ ,wǔ fū qián hē ,cóng zhě sāi tú ,gòng gěi zhī rén ,gè zhí qí wù ,jiá dào ér jí chí 。xǐ yǒu shǎng ,nù yǒu xíng 。cái jun4 mǎn qián ,dào gǔ jīn ér yù shèng dé ,rù ěr ér bú fán 。qǔ méi fēng jiá ,qīng shēng ér biàn tǐ ,xiù wài ér huì zhōng ,piāo qīng jū ,yì zhǎng xiù ,fěn bái dài lǜ zhě ,liè wū ér xián jū ,dù chǒng ér fù shì ,zhēng yán ér qǔ lián 。dà zhàng fū zhī yù zhī yú tiān zǐ 、yòng lì yú dāng shì zhě zhī suǒ wéi yě 。wú fēi è cǐ ér táo zhī ,shì yǒu mìng yān ,bú kě xìng ér zhì yě 。   qióng jū ér yě chù ,shēng gāo ér wàng yuǎn ,zuò mào shù yǐ zhōng rì ,zhuó qīng quán yǐ zì jié 。cǎi yú shān ,měi kě rú ;diào yú shuǐ ,xiān kě shí 。qǐ jū wú shí ,wéi shì zhī ān 。yǔ qí yǒu yù yú qián ,shú ruò wú huǐ yú qí hòu ;yǔ qí yǒu lè yú shēn ,shú ruò wú yōu yú qí xīn (...)
“qǐ wú tā rén ,bú rú wǒ tóng fù 。”lù shàng fēng chén pú pú de háng rén hái shì yǒu de ,dàn xīn wéi xíng yì ,gè yǒu gè chén zhòng de jīng shén jiā suǒ yǔ zì gù bú xiá de wù zhì fán nǎo ,méi yǒu rén kěn qù duì yī gè mò lù rén xiàng rú yǐ mò 。zhè shí ,liú làng zhě xiǎng dào le tóng bāo shǒu zú de xiōng dì qīn qíng ,shì “tā rén ”wú fǎ bǐ nǐ hé tì dài de 。zhèng rú 《xiǎo yǎ ·cháng dì 》suǒ shuō :“fán jīn zhī rén ,mò rú xiōng dì 。”xiōng dì ,qīn rén ,jiā yuán ,bú zhī zài hé fāng 。yì yù tā xiāng de liú làng zhě zài shì tài yán liáng 、rén qíng lěng nuǎn de xiàn shí zhōng xiǎng dé hěn duō hěn duō ,zhī néng zài xiǎng xiàng zhōng qiú dé yī xiē wèi jiè 。zhèng rú ān tú shēng tóng huà 《mài huǒ chái de xiǎo nǚ hái 》,nà xiǎo nǚ hái gū kǔ líng dīng ,zhī néng huá huǒ chái zài guāng liàng zhōng huàn xiǎng zhe yǐ shàng tiān guó de nǎi nǎi lái hē hù zì jǐ ,xīn líng gǎn dào yī sī wēn nuǎn 。xiōng dì suī hǎo ,bì jìng zài xū wú piāo miǎo zhōng ,xiàn shí zhōng jiū shì xiàn shí ,shī rén bú jìn “jiē ——”,fā chū yī shēng zhǎng zhǎng (...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

“岂无他人,不如我同父。”路上风尘仆仆的行人还是有的,但心为形役,各有各沉重的精神枷锁与自顾不暇的物质烦恼,没有人肯去对一个陌路人相濡以沫。这时,流浪者想到了同胞手足的兄弟亲情,是“他人”无法比拟和替代的。正如《小雅·常棣》所说:“凡今之人,莫如兄弟。”兄弟,亲人,家园,不知在何方。异域他乡的流浪者在世态炎凉、人情冷暖的现实中想得很多很多,只能在想像中求得一些慰藉。正如安徒生童话《卖火柴的小女孩》,那小女孩孤苦伶仃,只能划火柴在光亮中幻想着已上天国的奶奶来呵护自己,心灵感到一丝温暖。兄弟虽好,毕竟在虚无缥缈中,现实终究是现实,诗人不禁“嗟——”,发出一声长长(...)
(1)楚楚:植物丛生貌。茨:蒺藜,草本植物,有刺。(2)言:爱,于是。抽:除去,拔除。棘:刺,指蒺藜。(3)蓺(yì):即“艺”,种植。(4)与与:茂盛貌。(5)翼翼:整齐貌。(6)庾(yǔ):露天粮囤,以草席围成圆形。维:是,一训已。亿:形容多。一说亿犹“盈”,满。(7)享:飨,上供,祭献。(8)妥:安坐。侑:劝进酒食。(9)介:借为匄(gài),求。景福:大福。(10)济济:严肃恭敬貌。跄(qiāng)跄:步趋有节貌。(11)絜(jié):同“洁”,洗清。(12)烝:冬祭名。尝:秋祭名。(13)剥:宰割支解。亨(pēng):同“烹”,烧煮。(14)肆:陈列,指将祭肉盛于鼎俎中。将:捧着献上。(15)祝:太祝,司祭礼的人。祊(bēng):设祭的地方,在宗庙门内。(16)孔:很。明:备,指仪式完备。(17)皇:往。(18)神保:神灵,指祖先之灵。一说指降神之巫。飨:享受祭祀。(19)孝孙:主祭之人。庆:福。(20)介福:大福。(21)执:执掌。爨(cuàn):炊,烧菜煮饭。踖(jí)踖:恭谨敏捷貌。(22)俎:祭祀时盛牲肉的铜制礼器。硕:大。(23)燔(fán):烧肉。炙:烤肉。(24)君妇:主妇,此指天子、诸侯之妻(...)

相关赏析

6、红烛呼卢:晚上点烛赌博。呼卢,古时一种赌博,又叫樗蒲,削木为子,共五个,一子两面,一面涂黑,画牛犊,一面涂白,画雉。五子都黑,叫卢,得头彩。掷(...)
下阕从作者方面立言,是对“行人”关切的回答。那意思是说:不要有什么奇怪,我自己倒落得个清闲。宋时,一般情况下知州兼任本州兵马钤辖和劝农使。知州的实职被夺,也就没有带兵、农的虚衔了,这是一种幽默的说法。“阶衔免得带兵农,嬉到昏钟,睡到斋钟。不消提岳与知宫,唤作出翁、唤作溪翁”这几句说既然当权者不给事干,那就只好从早玩到黑,从天黑睡到吃饭,作一个名副其实的“山翁”、“溪翁”。不能跻身仕途就作浪迹山林的打算,这在封建时代是带有普遍性的现象。但作者其实是用(...)
主题  “洞庭天下水,岳阳天下楼。”一提起岳阳楼,人们就会很自然地想起千古名臣范仲淹,千古名文《岳阳楼记》, 想到其中表明范仲淹宽阔胸襟的句子“不以物喜,不以己悲”(...)
荣枯自天休觊图,且进怀中物。莫言李白仙,休说刘伶墓,酒不到他坟上土。

作者介绍

赵莹 赵莹赵莹,元朝人,生平、里籍均不详。其姓名与曲作仅见于 清人何梦华藏本《太平乐府》。

戏赠陈季张原文,戏赠陈季张翻译,戏赠陈季张赏析,戏赠陈季张阅读答案,出自赵莹的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.technomate-community-forum.com/X18wK/jX1Tlokd.html