湖口寄方去言

作者:吴安持 朝代:元代诗人
湖口寄方去言原文
幰:音显,车上帷幔。垧:音机兄反,远郊也。《说文》有“邑外谓之郊,郊外谓之牧,牧外谓之野,野外谓之林,林外谓之垧。象远界也。”踏青:春季郊游。秦味芸《月令粹编》卷四引冯应京《月令广义》云“蜀俗正月初八日,踏青游冶”,又卷五引费著《岁华纪丽谱》云“二月二日踏青节,初郡人游赏,散在四郊”,又卷六引李淖《秦中岁时纪》云“上巳(三月初三)赐宴曲江,都人于江头禊饮,践踏青草,谓之踏青履”。旧俗以清明节为踏青节。艳冶:艳丽,犹言妖冶。递:驿车,驿马。往往:处处。珥:音耳,古代珠玉耳饰。《仓颉篇》“珥,珠在珥也。耳珰垂珠者曰珥。”罍:音雷。古器名,容酒或盛水用。《诗·周南·卷耳》有“我姑酌彼金罍”,《尔雅·释器》郭璞注云“罍形似壶,大者受一斛”。永:长,兼指时间或空间。酲:(...)
蜀中有杜处士 ,好书画,所宝以百数。有戴嵩《牛》一轴,尤所爱,锦囊玉轴,常以自随.。一日曝书画,而一牧童见之,拊掌见笑,曰:“此画斗牛也,牛斗力在角,尾搐入两股间。今乃掉尾而斗,谬矣!” 处士笑而然之。   古语云:“耕当问奴,织当问婢。”不可改也。
更陈王奋起挥黄钺。
“龙跳”二字,极言其书法苍劲有力,有如蛟龙跳跃。那种气势同他在《满江红》(金甲琱弓)中所写的“磨盾鼻,一挥千纸,龙蛇犹湿”如出一辙。《旧唐书·李密传》谓李密少时,曾将《汉书》一帙挂于牛角,一手提牛靷,一手翻阅书籍。“虬髯豪客”是唐人小说《虬髯客传》中的人物,性格豪爽而有才略。这里(...)
作品 ⑴从军行:乐府旧题,属相和歌辞平调曲,多是反映军旅辛苦生活的。 ⑵羌笛:羌族竹制乐器。关山月:乐府曲名,属横吹曲。多为伤离别之辞。 ⑶独上:一作“独坐”。 ⑷无那:无奈,指无法消除思亲之愁。一作“谁解”。 ⑸新声:新的歌曲。 ⑹关山:边塞。旧别:一作“离别”。 ⑺撩乱:心里烦乱。边愁:久住边疆的愁苦。听不尽:一作“弹不尽”。 ⑻关城:指边关的守城。 ⑼云沙:像云一样的风沙。 ⑽表:上表,上书。掩尘骨:指尸骨安葬。掩,埋。 ⑾龙荒:荒原。 ⑿青海:指青海湖,在今青海省。唐朝大将哥舒翰筑城于此,置神威军戍守。长云:层层浓云。雪山:即祁连山,山巅终年积雪,故云。 ⒀孤城:即玉门关。玉门关:汉置边关名,在今甘肃敦煌西。一作“雁门关”。 ⒁破:一作“斩”。楼兰:汉时西域国名,即鄯善国,在今新疆维吾尔自治区鄯善县东南一带。西汉时楼兰国王与匈奴勾通,屡次杀害汉朝通西域的使臣。此处泛指唐西北地区常常侵扰边境的少数民族政权。终不还:一作“竟不还”。 ⒂前军:指唐军的先头部队。洮河:河名,源出甘肃临洮西北的西倾山,最后流入黄(...)
“万事开头难”,吟诗填词也不例外。但东坡填这篇《采桑子》却能毫不费力地从“多景楼”的“多”字获取灵感,从杜甫《水宿遣兴兴奉呈群公》的首句“鲁钝仍多病”借来句型和后三字,写出了连用三个“多”字的言情语句作为发端。它像“劈地抽森秀”的太华,以其奇兀给人以强烈的印象,并顿时产生出磁铁般吸引读者的力量。多景楼在今镇江市北固山后峰、甘露寺后部,下临长江,三面滨水,登楼四望,整个城市可尽收眼底,曾被米芾赞为天下江山第一楼。东坡是个博古通今、关心时政(...)
我则见跳龙门撞碎了偷香胆,权宁耐红消绿减。成就了我紫罗礻阑
皎然所说“初见作用之功”很有意思,这又指出了《古诗十九首》之艺术构思尚属于草创(...)
闷厌厌愁心怎熬,昏沉沉梦断魂劳。秋声和辘轳砧韵敲,淅零零细雨洒芭蕉,初凋。
这首词在审美价值上是创造了一种含蓄朦胧的美。清人陈廷焯在《白雨斋词话》卷一中说:“所谓沈郁者,意在笔先,神余言外。……凡交情之冷淡,身世之飘零,皆可于一草一木发之。而发之又必若隐若现,欲露不露,反复缠绵,终不许一语道破。”此词没有像一般的咏物词那样,斤斤于一枝一叶的刻画,而是着重于传神写意。从空处摄取其神理,点染其情韵,不染尘埃,不着色相,达到“野云孤飞,去留无迹”(张炎《词源》的妙境)。它通过“月坠”、“鸥去”、“东风”、“愁漪”以及“绿筠”的渲染烘托,通过“茜裙归”、“断魂啼”、“相思血”的比拟隐喻,塑造出一种具有独特风采的、充满愁苦、浸透相思情味的红梅形象,借以表达对心上人的深深眷恋。
我根据越人说的话梦游到吴越,一天夜晚飞渡过明月映照下的镜湖。镜湖上的月光照着我的影子,一直伴随我到了剡溪。谢灵运住的地方如今还在,清澈的湖水荡漾,猿猴清啼。我脚上穿着谢公当年特制的木鞋,攀登直上云霄的山路。(上到)半山腰就看见了从海上升起的太阳,在半空中传来天鸡报晓的叫声。无数山岩重叠,道路盘旋弯曲,方向不定,迷恋着花,依倚着石头,不觉天色已经晚了。熊在怒吼,龙在长鸣,岩中的泉水在震响,使森林战栗,使山峰惊颤。云层黑沉沉的,像是要下雨,水波动荡生起了烟雾。电光闪闪,雷声轰鸣,山峰好像要被崩塌似的。仙府的石门,訇的一声从中间打开。洞中蔚蓝的天空广阔无际,看不到尽头,日月照耀着金银做的宫阙。用彩虹做衣裳,将风作为马来乘,云中的神仙们纷(...)
水国的天气带着初春的寒意,忽晴忽阴,忽好忽坏;(...)
湖口寄方去言拼音解读
xiǎn :yīn xiǎn ,chē shàng wéi màn 。shǎng :yīn jī xiōng fǎn ,yuǎn jiāo yě 。《shuō wén 》yǒu “yì wài wèi zhī jiāo ,jiāo wài wèi zhī mù ,mù wài wèi zhī yě ,yě wài wèi zhī lín ,lín wài wèi zhī shǎng 。xiàng yuǎn jiè yě 。”tà qīng :chūn jì jiāo yóu 。qín wèi yún 《yuè lìng cuì biān 》juàn sì yǐn féng yīng jīng 《yuè lìng guǎng yì 》yún “shǔ sú zhèng yuè chū bā rì ,tà qīng yóu yě ”,yòu juàn wǔ yǐn fèi zhe 《suì huá jì lì pǔ 》yún “èr yuè èr rì tà qīng jiē ,chū jun4 rén yóu shǎng ,sàn zài sì jiāo ”,yòu juàn liù yǐn lǐ nào 《qín zhōng suì shí jì 》yún “shàng sì (sān yuè chū sān )cì yàn qǔ jiāng ,dōu rén yú jiāng tóu xì yǐn ,jiàn tà qīng cǎo ,wèi zhī tà qīng lǚ ”。jiù sú yǐ qīng míng jiē wéi tà qīng jiē 。yàn yě :yàn lì ,yóu yán yāo yě 。dì :yì chē ,yì mǎ 。wǎng wǎng :chù chù 。ěr :yīn ěr ,gǔ dài zhū yù ěr shì 。《cāng jié piān 》“ěr ,zhū zài ěr yě 。ěr dāng chuí zhū zhě yuē ěr 。”léi :yīn léi 。gǔ qì míng ,róng jiǔ huò shèng shuǐ yòng 。《shī ·zhōu nán ·juàn ěr 》yǒu “wǒ gū zhuó bǐ jīn léi ”,《ěr yǎ ·shì qì 》guō pú zhù yún “léi xíng sì hú ,dà zhě shòu yī hú ”。yǒng :zhǎng ,jiān zhǐ shí jiān huò kōng jiān 。chéng :(...)
shǔ zhōng yǒu dù chù shì ,hǎo shū huà ,suǒ bǎo yǐ bǎi shù 。yǒu dài sōng 《niú 》yī zhóu ,yóu suǒ ài ,jǐn náng yù zhóu ,cháng yǐ zì suí .。yī rì pù shū huà ,ér yī mù tóng jiàn zhī ,fǔ zhǎng jiàn xiào ,yuē :“cǐ huà dòu niú yě ,niú dòu lì zài jiǎo ,wěi chù rù liǎng gǔ jiān 。jīn nǎi diào wěi ér dòu ,miù yǐ !” chù shì xiào ér rán zhī 。   gǔ yǔ yún :“gēng dāng wèn nú ,zhī dāng wèn bì 。”bú kě gǎi yě 。
gèng chén wáng fèn qǐ huī huáng yuè 。
“lóng tiào ”èr zì ,jí yán qí shū fǎ cāng jìn yǒu lì ,yǒu rú jiāo lóng tiào yuè 。nà zhǒng qì shì tóng tā zài 《mǎn jiāng hóng 》(jīn jiǎ diāo gōng )zhōng suǒ xiě de “mó dùn bí ,yī huī qiān zhǐ ,lóng shé yóu shī ”rú chū yī zhé 。《jiù táng shū ·lǐ mì chuán 》wèi lǐ mì shǎo shí ,céng jiāng 《hàn shū 》yī zhì guà yú niú jiǎo ,yī shǒu tí niú yǐn ,yī shǒu fān yuè shū jí 。“qiú rán háo kè ”shì táng rén xiǎo shuō 《qiú rán kè chuán 》zhōng de rén wù ,xìng gé háo shuǎng ér yǒu cái luè 。zhè lǐ (...)
zuò pǐn ⑴cóng jun1 háng :lè fǔ jiù tí ,shǔ xiàng hé gē cí píng diào qǔ ,duō shì fǎn yìng jun1 lǚ xīn kǔ shēng huó de 。 ⑵qiāng dí :qiāng zú zhú zhì lè qì 。guān shān yuè :lè fǔ qǔ míng ,shǔ héng chuī qǔ 。duō wéi shāng lí bié zhī cí 。 ⑶dú shàng :yī zuò “dú zuò ”。 ⑷wú nà :wú nài ,zhǐ wú fǎ xiāo chú sī qīn zhī chóu 。yī zuò “shuí jiě ”。 ⑸xīn shēng :xīn de gē qǔ 。 ⑹guān shān :biān sāi 。jiù bié :yī zuò “lí bié ”。 ⑺liáo luàn :xīn lǐ fán luàn 。biān chóu :jiǔ zhù biān jiāng de chóu kǔ 。tīng bú jìn :yī zuò “dàn bú jìn ”。 ⑻guān chéng :zhǐ biān guān de shǒu chéng 。 ⑼yún shā :xiàng yún yī yàng de fēng shā 。 ⑽biǎo :shàng biǎo ,shàng shū 。yǎn chén gǔ :zhǐ shī gǔ ān zàng 。yǎn ,mái 。 ⑾lóng huāng :huāng yuán 。 ⑿qīng hǎi :zhǐ qīng hǎi hú ,zài jīn qīng hǎi shěng 。táng cháo dà jiāng gē shū hàn zhù chéng yú cǐ ,zhì shén wēi jun1 shù shǒu 。zhǎng yún :céng céng nóng yún 。xuě shān :jí qí lián shān ,shān diān zhōng nián jī xuě ,gù yún 。 ⒀gū chéng :jí yù mén guān 。yù mén guān :hàn zhì biān guān míng ,zài jīn gān sù dūn huáng xī 。yī zuò “yàn mén guān ”。 ⒁pò :yī zuò “zhǎn ”。lóu lán :hàn shí xī yù guó míng ,jí shàn shàn guó ,zài jīn xīn jiāng wéi wú ěr zì zhì qū shàn shàn xiàn dōng nán yī dài 。xī hàn shí lóu lán guó wáng yǔ xiōng nú gōu tōng ,lǚ cì shā hài hàn cháo tōng xī yù de shǐ chén 。cǐ chù fàn zhǐ táng xī běi dì qū cháng cháng qīn rǎo biān jìng de shǎo shù mín zú zhèng quán 。zhōng bú hái :yī zuò “jìng bú hái ”。 ⒂qián jun1 :zhǐ táng jun1 de xiān tóu bù duì 。táo hé :hé míng ,yuán chū gān sù lín táo xī běi de xī qīng shān ,zuì hòu liú rù huáng (...)
“wàn shì kāi tóu nán ”,yín shī tián cí yě bú lì wài 。dàn dōng pō tián zhè piān 《cǎi sāng zǐ 》què néng háo bú fèi lì dì cóng “duō jǐng lóu ”de “duō ”zì huò qǔ líng gǎn ,cóng dù fǔ 《shuǐ xiǔ qiǎn xìng xìng fèng chéng qún gōng 》de shǒu jù “lǔ dùn réng duō bìng ”jiè lái jù xíng hé hòu sān zì ,xiě chū le lián yòng sān gè “duō ”zì de yán qíng yǔ jù zuò wéi fā duān 。tā xiàng “pī dì chōu sēn xiù ”de tài huá ,yǐ qí qí wū gěi rén yǐ qiáng liè de yìn xiàng ,bìng dùn shí chǎn shēng chū cí tiě bān xī yǐn dú zhě de lì liàng 。duō jǐng lóu zài jīn zhèn jiāng shì běi gù shān hòu fēng 、gān lù sì hòu bù ,xià lín zhǎng jiāng ,sān miàn bīn shuǐ ,dēng lóu sì wàng ,zhěng gè chéng shì kě jìn shōu yǎn dǐ ,céng bèi mǐ fèi zàn wéi tiān xià jiāng shān dì yī lóu 。dōng pō shì gè bó gǔ tōng jīn 、guān xīn shí zhèng (...)
wǒ zé jiàn tiào lóng mén zhuàng suì le tōu xiāng dǎn ,quán níng nài hóng xiāo lǜ jiǎn 。chéng jiù le wǒ zǐ luó shì lán
jiǎo rán suǒ shuō “chū jiàn zuò yòng zhī gōng ”hěn yǒu yì sī ,zhè yòu zhǐ chū le 《gǔ shī shí jiǔ shǒu 》zhī yì shù gòu sī shàng shǔ yú cǎo chuàng (...)
mèn yàn yàn chóu xīn zěn áo ,hūn chén chén mèng duàn hún láo 。qiū shēng hé lù lú zhēn yùn qiāo ,xī líng líng xì yǔ sǎ bā jiāo ,chū diāo 。
zhè shǒu cí zài shěn měi jià zhí shàng shì chuàng zào le yī zhǒng hán xù méng lóng de měi 。qīng rén chén tíng chāo zài 《bái yǔ zhāi cí huà 》juàn yī zhōng shuō :“suǒ wèi shěn yù zhě ,yì zài bǐ xiān ,shén yú yán wài 。……fán jiāo qíng zhī lěng dàn ,shēn shì zhī piāo líng ,jiē kě yú yī cǎo yī mù fā zhī 。ér fā zhī yòu bì ruò yǐn ruò xiàn ,yù lù bú lù ,fǎn fù chán mián ,zhōng bú xǔ yī yǔ dào pò 。”cǐ cí méi yǒu xiàng yī bān de yǒng wù cí nà yàng ,jīn jīn yú yī zhī yī yè de kè huà ,ér shì zhe zhòng yú chuán shén xiě yì 。cóng kōng chù shè qǔ qí shén lǐ ,diǎn rǎn qí qíng yùn ,bú rǎn chén āi ,bú zhe sè xiàng ,dá dào “yě yún gū fēi ,qù liú wú jì ”(zhāng yán 《cí yuán 》de miào jìng )。tā tōng guò “yuè zhuì ”、“ōu qù ”、“dōng fēng ”、“chóu yī ”yǐ jí “lǜ jun1 ”de xuàn rǎn hōng tuō ,tōng guò “qiàn qún guī ”、“duàn hún tí ”、“xiàng sī xuè ”de bǐ nǐ yǐn yù ,sù zào chū yī zhǒng jù yǒu dú tè fēng cǎi de 、chōng mǎn chóu kǔ 、jìn tòu xiàng sī qíng wèi de hóng méi xíng xiàng ,jiè yǐ biǎo dá duì xīn shàng rén de shēn shēn juàn liàn 。
wǒ gēn jù yuè rén shuō de huà mèng yóu dào wú yuè ,yī tiān yè wǎn fēi dù guò míng yuè yìng zhào xià de jìng hú 。jìng hú shàng de yuè guāng zhào zhe wǒ de yǐng zǐ ,yī zhí bàn suí wǒ dào le yǎn xī 。xiè líng yùn zhù de dì fāng rú jīn hái zài ,qīng chè de hú shuǐ dàng yàng ,yuán hóu qīng tí 。wǒ jiǎo shàng chuān zhe xiè gōng dāng nián tè zhì de mù xié ,pān dēng zhí shàng yún xiāo de shān lù 。(shàng dào )bàn shān yāo jiù kàn jiàn le cóng hǎi shàng shēng qǐ de tài yáng ,zài bàn kōng zhōng chuán lái tiān jī bào xiǎo de jiào shēng 。wú shù shān yán zhòng dié ,dào lù pán xuán wān qǔ ,fāng xiàng bú dìng ,mí liàn zhe huā ,yī yǐ zhe shí tóu ,bú jiào tiān sè yǐ jīng wǎn le 。xióng zài nù hǒu ,lóng zài zhǎng míng ,yán zhōng de quán shuǐ zài zhèn xiǎng ,shǐ sēn lín zhàn lì ,shǐ shān fēng jīng chàn 。yún céng hēi chén chén de ,xiàng shì yào xià yǔ ,shuǐ bō dòng dàng shēng qǐ le yān wù 。diàn guāng shǎn shǎn ,léi shēng hōng míng ,shān fēng hǎo xiàng yào bèi bēng tā sì de 。xiān fǔ de shí mén ,hōng de yī shēng cóng zhōng jiān dǎ kāi 。dòng zhōng wèi lán de tiān kōng guǎng kuò wú jì ,kàn bú dào jìn tóu ,rì yuè zhào yào zhe jīn yín zuò de gōng què 。yòng cǎi hóng zuò yī shang ,jiāng fēng zuò wéi mǎ lái chéng ,yún zhōng de shén xiān men fēn (...)
shuǐ guó de tiān qì dài zhe chū chūn de hán yì ,hū qíng hū yīn ,hū hǎo hū huài ;(...)

※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。

相关翻译

水国的天气带着初春的寒意,忽晴忽阴,忽好忽坏;(...)
上片追忆去年(...)
这首诗写旅途中的客思。诗人因路遇风波而夕次孤驿,在孤驿中所见全是秋日傍晚的一片萧索的景象,夜听寒钟思念故乡,彻夜未眠。一片思乡之情和愁绪全在景物的描写之中。诗的妙处,在寓情于景,情景交融。本诗对旷野苍凉凄清的夜景极尽渲染,把风尘飘泊,羁旅愁思烘托得强烈感人。首联“落帆”“停舫”意为黄昏时分船要泊岸停靠。颔联“风起波”“日沉夕”描写夜晚江边的景象。颈联“山郭暗”“芦洲白”写夜色降临之景;“人归”“雁下”意为随着夜色降,在外的人们回到家,高飞的大雁也停下休息。尾联“独夜”“听钟”“未眠”也处处点“夕”,处处写夜。
众口可以铄金

相关赏析

此为咏物词。词中借咏和风细雨中盛极一时、风情万种的柳枝,塑造了虽青春年少、红极一时而终归要红颜老去、潦倒落拓的歌妓舞女形象,表达了词人对于被侮辱、被损害的风尘女子的同情和关注,同时也寄寓了作者自身深沉的身世感慨。全词借助形象上的比拟与联想,将物与人的命(...)
李贺流传后世的二百多首诗中,“鬼”诗有十多首。此诗写秋天来临时诗人的愁苦情怀,从其阴森料峭、鬼魅飘飘的风格来看,就是一首“鬼”诗。 “日月掷人去,有志不获骋”,这原是古往今来有才智之士的共同感慨。诗人对于时光的流逝表现了特异的敏感,以致秋风吹落梧桐树叶子的声音也使他惊心动魄,无限悲苦。这时,残灯照壁,又听得墙脚边络纬哀(...)
这首词在审美价值上是创造了一种含蓄朦胧的美。清人陈廷焯在《白雨斋词话》卷一中说:“所谓沈郁者,意在笔先,神余言外。……凡交情之冷淡,身世之飘零,皆可于一草一木发之。而发之又必若隐若现,欲露不露,反复缠绵,终不许一语道破。”此词没有像一般的咏物词那样,斤斤于一枝一叶的刻画,而是着重于传神写意。从空处摄取其神理,点染其情韵,不染尘埃,不着色相,达到“野云孤飞,去留无迹”(张炎《词源》的妙境)。它通过“月坠”、“鸥去”、“东风”、“愁漪”以及“绿筠”的渲染烘托,通过“茜裙归”、“断魂啼”、“相思血”的比拟隐喻,塑造出一种具有独特风采的、充满愁苦、浸透相思情味的红梅形象,借以表达对心上人的深深眷恋。
这首诗写旅途中的客思。诗人因路遇风波而夕次孤驿,在孤驿中所见全是秋日傍晚的一片萧索的景象,夜听寒钟思念故乡,彻夜未眠。一片思乡之情和愁绪全在景物的描写之中。诗的妙处,在寓情于景,情景交融。本诗对旷野苍凉凄清的夜景极尽渲染,把风尘飘泊,羁旅愁思烘托得强烈感人。首联“落帆”“停舫”意为黄昏时分船要泊岸停靠。颔联“风起波”“日沉夕”描写夜晚江边的景象。颈联“山郭暗”“芦洲白”写夜色降临之景;“人归”“雁下”意为随着夜色降,在外的人们回到家,高飞的大雁也停下休息。尾联“独夜”“听钟”“未眠”也处处点“夕”,处处写夜。
家先辈们都是具有忠肝义胆的人物,而且他们都禀性刚直严肃,如“烈日秋霜”,令人可畏而又可敬。我们祖上从何年获得这个姓氏?又是怎样才得到这样的姓呢?我来细细参详,认真品味,以博取你听后一笑吧。我们辛家这个“辛”字,是由“艰辛”做成,含着“悲辛”滋味,而且总是与“辛酸、辛苦”的命运结成不解之缘啊!辛者,辣也,这是我们辛家人的传统个性,而有些人不堪其辛辣,就像吃到捣碎(...)
周较书宗道:任校书的周宗道。较书,校书,古代掌校理典籍的官员。塾:shú ,旧时私人设立的教学的地方:家塾、私塾。去就:担任或不担任职务。十霜:十年。三径:东汉?赵岐《三辅决录》载,西汉蒋诩,哀帝时为衮州刺史,廉直有名声。王莽摄政,诩称病免官,隐居乡里。舍前竹下辟三径,唯故人羊仲、求仲与之游。后多以“蒋生径”或“蒋诩三径”指称隐者所居之处。此君:对竹的昵称。语出《晋书·王徽之传》:王徽之暂住一宅,即令种竹,人问其故,他说:“何可一日无此君耶?”后亦泛指所好之物。垂垂、稍稍:渐渐。稚子:笋的别名。唐杜甫《绝句漫兴》之七:“笋根稚子无人见,沙土凫雏傍母眠。”宋惠洪《冷斋夜话·稚子》:“唐人《食笋》诗曰:‘稚子(...)

作者介绍

吴安持 吴安持吴安持,浦城(今属福建)人。王安石婿(《续资治通鉴长编》卷二一三)。神宗熙宁七年(一○七四),为太子中允(同上书卷二五五)。元丰八年(一○八五),知滑州,旋知苏州。哲宗元祐三年(一○八八),为都水使者(同上书卷四一七)。后迁工部侍郎,终天章阁待制。今录诗二首。

湖口寄方去言原文,湖口寄方去言翻译,湖口寄方去言赏析,湖口寄方去言阅读答案,出自吴安持的作品

版权声明:本文内容由网友上传(或整理自网络),原作者已无法考证,版权归原作者所有。五淦诗词网网免费发布仅供学习参考,其观点不代表本站立场。

转载请注明:原文链接 | http://www.technomate-community-forum.com/stbCis/ObSUxbI6Oa.html